Site icon MB66

‘Tây Ban Nha thành công nhờ dàn cầu thủ ngoan’

Mikel Oyarzabal là người hùng của ĐT Tây Ban Nha ở EURO 2024.

123b – Gần 2 tháng sau khi đăng quang ở EURO 2024, Tây Ban Nha lại bước vào một chiến dịch mới. Và trước trận mở màn UEFA Nations League 2024/25, người hùng với bàn thắng quyết định đưa La Roja lên đỉnh châu Âu, Mikel Oyarzabal đã dành cho tờ ABC một cuộc trò chuyện thú vị…

 

– Anh có cảm thấy có điều gì thay đổi trong cuộc sống của mình sau bàn thắng ở chung kết EURO 2024 không?

– Về mặt cá nhân thì không có gì thay đổi. Tôi vẫn vậy, và tôi không nghĩ rằng mình sẽ thay đổi. Cuộc sống hiện tại của tôi vẫn giống như khi 15 hay 16 tuổi, luôn gần gũi với gia đình và bạn bè.

– Tức là anh thuộc mẫu người ngại thay đổi?

– Tôi nghĩ rằng những người ở Guipuzcoa nói riêng, và xứ Basque nói chung như chúng tôi đều có phần kín đáo và luôn gặp khó khăn để bước ra khỏi vùng an toàn của mình. Đó là tính cách có phần đặc trưng.

– Anh đã ghi bàn thắng quyết định chức vô địch EURO 2024. Tình huống đó diễn ra như thế nào?

– Khi nhìn thấy trái bóng rời chân của Cucurella, bản năng đã mách bảo tôi rằng phải chạy thật nhanh, để thoát khỏi hậu vệ đang theo kèm và chạm bóng trước. Tôi lao cả người về phía trước mà không biết rõ mình và đối thủ đang ở đâu, và may mắn là nó đã trở thành bàn thắng.

– Nhưng phải sau một lúc anh mới dám ăn mừng nhỉ? Anh có nghĩ mình đã việt vị không?

– Sau khi bóng đi vào lưới, tôi lập tức quay ra nhìn trọng tài biên. Ông ấy không phất cờ, nhưng cũng không di chuyển và tôi bắt đầu lo lắng. Phải đến khi ông ấy chạy về vạch giữa sân, tôi mới bắt đầu ăn mừng. Chính tôi cũng không biết mình đã việt vị hay chưa, cho đến khi trọng tài nói với tôi rằng đó là bàn thắng hợp lệ.

 

– Anh có nghĩ đó là định mệnh hay không, hay chỉ đơn giản cho rằng mình là một tiền đạo và việc của mình là ghi bàn thắng?

– Tôi cũng không biết nó có phải là định mệnh hay không. Ở EURO 2024, nhóm 5 cầu thủ Real Sociedad chúng tôi thường tụ tập để tán gẫu sau mỗi bữa ăn. Vài ngày trước trận chung kết, câu chuyện là liệu một trong số chúng tôi có thể đóng một vai trò quan trọng trong trận chung kết hay không. Và có vẻ như vận may đã lựa chọn tôi.

– Giờ anh đã sánh vai với những tượng đài từng ghi dấu ấn trong các trận chung kết EURO và World Cup của ĐT Tây Ban Nha như Marcelino, Fernando Torres, Iker Casillas và Andres Iniesta?

– Tôi biết đó là một vinh dự. Chắc chắn là khi giải nghệ, tôi sẽ có thời gian để cảm nhận lại tầm quan trọng và giá trị của bàn thắng ấy. Nhưng giờ, tôi vẫn đang chơi bóng và tiếp tục hướng đến những mục tiêu và danh hiệu sắp tới.

– Dù mới 27 tuổi nhưng anh đã được coi là một cựu binh ở La Roja với 8 năm khoác áo ĐTQG nhỉ?

– Không kể thời gian không được triệu tập vì chấn thương thì đúng là tôi đã chơi cho ĐT Tây Ban Nha khá nhiều năm. Tôi cảm thấy hạnh phúc vì điều đó, khi mình vẫn có thể đóng góp cho đội tuyển.

– Anh có chia sẻ quan điểm của HLV Luis de la Fuente, người chỉ ưu tiên gọi những cầu thủ “ngoan” lên ĐT Tây Ban Nha không?

– Tôi hoàn toàn đồng ý với ông ấy. Bầu không khí yên bình ở ĐTQG đã khiến 1 tháng rưỡi tập trung cho EURO 2024 trở thành khoảng thời gian rất dễ chịu với tất cả mọi người. Nếu bạn không có một tập thể tốt, không chỉ các cầu thủ mà cả những người ở đó để hỗ trợ chúng tôi, thì bạn sẽ chẳng giành được điều gì cả.

 

– Trước EURO 2024, người Tây Ban Nha không mấy hứng thú với ĐTQG, nhưng giờ thì ngược lại. Anh có thích thái độ “hoặc thắng hoặc không gì cả” của đất nước mình không?

– Con người là vậy và thể thao nói chung, bóng đá nói riêng cũng là vậy. Tất cả phụ thuộc vào kết quả. Khi bạn chơi tệ thì mọi thứ trở nên khó khăn hơn và ngược lại. Đó là một phần bản chất của bóng đá và chúng ta phải quen với nó. Trong bóng đá, bạn không sống trong quá khứ mà là hiện tại, và chuyện bạn thắng hay thua trong trận đấu ngày mai.

– Người ta nói rằng anh rất giỏi nấu ăn?

– Tôi thích nấu nướng mỗi khi có thời gian. Dĩ nhiên, tôi không phải là một chuyên gia, nhưng tôi nghĩ mình nấu cũng không tệ.

– Món tủ của anh là gì?

– Tôi không biết, anh phải hỏi những người mà tôi nấu ăn cho ấy. Nhưng nói chung là một món gì đó mà tôi thích ăn.

– Anh cũng học chuyên ngành kinh doanh ở đại học nữa nhỉ? Anh có áp dụng được những kiến thức nào cho sự nghiệp cầu thủ của mình không?

– Không được 100% như tôi mong muốn, nhưng tôi nghĩ nó giúp tôi trong công việc nghiên cứu, quản lý và đầu tư tiền bạc. Tôi nghĩ mình đã học được vài thứ thú vị và luôn muốn bắt kịp với thời đại.

– Chẳng hạn như thị trường chứng khoán hay sự phát triển của các công ty à?

– Không hẳn, tôi muốn cập nhật thông tin và biết mình có thể đầu tư vào cái gì, mình nên đổ tiền vào đâu và kiểm soát mọi thứ.

– Anh có đầu tư vào một lĩnh vực cụ thể nào không?

– Về cơ bản thì không.

 

– Cha mẹ vẫn đang là người đại diện của anh nhỉ, một điều khá khác thường?

– Không hề, cha mẹ tôi biết hết về chuyện đàm phán hay làm việc với người khác, và tôi tin rằng không ai thích hợp để bảo vệ quyền lợi của mình hơn cha mẹ, những người yêu bạn nhất.

– Cha mẹ anh từng làm nghề gì?

– Mẹ tôi vẫn làm trong ngành ngân hàng, còn cha tôi từng là nhân viên kinh doanh.

– Người ta thường nói rằng các cầu thủ luôn sống trong thế giới của mình. Việc có một cô vợ đang làm bác sĩ ở bệnh viện Pamplona có giúp anh thấy rõ thực tế cuộc sống hơn không?

– Không chỉ là chuyện vợ tôi mà thông qua những cuộc trò chuyện với bạn bè, tôi cũng biết được vấn đề của họ và thực tế cuộc sống. Chính các cầu thủ cũng có những rắc rối của riêng mình. Nhưng đúng như anh nói, việc theo dõi công việc của vợ tôi cũng giúp tôi hiểu hơn về các hoàn cảnh khó khăn.

– Vì sao anh vẫn tiếp tục gắn bó với Real Sociedad? Để trở thành một cầu thủ “one-club” à?

– Vì tôi cảm thấy hạnh phúc ở đây. Real Sociedad đã giúp tôi trưởng thành, không chỉ với tư cách một cầu thủ mà cả một con người. Tôi muốn gắn bó với CLB trong nhiều năm, nhưng tất nhiên cũng muốn đóng một vai trò quan trọng ở đây và cùng đội bóng giành những danh hiệu.

 

Exit mobile version